EM KHUÊ CÁC TRỜI SINH TA VÔ ĐỊNH - CAO THOẠI CHÂU


Dáng yêu xa muôn trùng diệu vợi
Dốc hồn hoang dã mến thương em
Như gió mến thương cành lá mới
Cay nồng ấp ủ lấy hơi men

Thương em như trời khuya nhớ gió
Hiền hòa con nước mến thương sông
Dăm cành củi đôi ba mảnh gỗ
Những bông hoa thao thức nhớ thương rừng

Con sông nào không về với biển
Nông sâu ta biết tự bao giờ
Không đếm mà ta biết cơn mưa
Bao nhiêu giọt trong tay ta bụm lại

Dáng yêu xa hồn ta xao động
Chiều buông thành phố đã lên đèn
Ta đi giữa một vùng ánh sáng
Xa mờ xanh thẳm một màn đêm

Là núi sông nghìn trùng xa cách
Cánh chim chiều đâu biết núi non xa
Đời ta như những dòng cổ tích
Khuê các ơi sương khói nhạt nhòa

Em khuê các nên trời sinh ta vô định
Biết khi nao dừng bước giang hồ
Về bến ta nằm phơi mũ áo
Hong nắng vàng yêu dấu của mùa thu

Một lần yêu dấu cuộc tình xa
Thuyền lên sóng sá chi bờ bãi
Trời cho em làm thân con gái
Hiểu con thuyền sao mãi lênh đênh
25-12-2010

CTC

0 nhận xét:

Đăng nhận xét