Dáng chị như sương gầy trong hơi thở
Bên mẹ hiền thoi thóp phút lìa xa
Đôi vai rung nén từng cơn nấc nghẹn
Chờ mẹ đi ôi đau xót khôn ngần
Hơi thở mẹ yếu dần theo nhịp đập
Chưa bao giờ chị muốn níu thời gian
Gần bên mẹ, mong được thêm một phút
Ngắm mẹ hiền cưu cực đã bao năm
Mười lăm năm như chu kỳ oan trái
Là mỗi lần chị lại tiễn người thân
Cha lìa mẹ ba mươi năm đăng đẳng
Chị Hai xa cũng mười lăm năm đầy
Giờ tiễn mẹ sau mười lăm năm chẳn
Chị nguyện cầu, không qua khỏi oan khiên!
Bao nhiêu năm chị thấm niềm xa cách
Cả một đời chị khóc tiếc người thương
Quỳ bên mẹ tóc chị tràn nệm trắng
Như cuộc đời đen bạc khóc tiễn đưa
Lời nguyện xin mẹ bình yên bên Chúa
Nước mắt trào chị nuốt vội thương đau
Tiếng nấc cuối mẹ rời xa chị mãi
Ôi đất trời như sụp đổ dưới chân
Người quay cuồng hồn theo bay bỗng
Theo mẹ về bên Chúa ngôi cao
Quay nhìn lại hai vai còn gánh nặng
Trách nhiệm em, chị ghi nhớ trong lòng
Cố gắng đứng trong đôi chân run rẩy
Mắt thất thần đầy ngấn lệ rưng rưng
Ngày đưa tiễn xác mẹ về đất hứa
Chị gục đầu tay nuối tiếc bàn tay
Giọt nước mắt lăn dài trên gò má
Trắng xanh xao ẩn chứa những nổi niềm
Bàn tay chị xoa vòng trên hòm trắng
Tìm thân yêu sắp vĩnh viễn rời xa
Mẹ yêu dấu bao ngọt bùi chia sẻ
Mẹ ơi mẹ xin vĩnh biệt ngàn thu.
Viết cho chị Hạnh Dung
0 nhận xét:
Đăng nhận xét