MÁU TÔI LÀ MỘT DÒNG PHA TRỘN - CAO THOẠI CHÂU

Tình ơi, sông cạn đá mòn
Nước ơi, ta chẳng có quyền xa nhau!

Giữa đời thường nhiều thứ đa đoan
Những băn khoăn cơm áo gạo tiền
Những ngày không đồng xu dính túi
Bao người chưa được sống yên thân

Chìm khuất giữa bao điều quên và nhớ
Không quên cầm cuốn sách những khi cần
Khi cô đơn tôi ôn bài lịch sử
Đời mình như đời của nước non

Bản đàn có khi thăng khi giáng
Rồng bay lên cho một kinh đô
Rồng xuống thêu cho giang sơn danh hoạ
Riêng chung đã vẽ một cơ đồ

Bốn ngàn năm vui tất yếu có khi buồn
Thì đời người làm sao tránh khỏi
Tôi không thuộc giống dòng phản bội
Có nước rồi sao để nước ra đi?

Tôi không thuộc giống dòng phản bội
Có tình yêu sao quay lưng nhìn kẻ khác
Tổ quốc ơi, người là đôi mắt
Tôi yêu người như một tình nhân!

Tổ quốc ơi, chiều vi vu tiếng gió
Nghe yêu thương cùng tận trái tim mình
Đêm nghe tiếng mèo kêu trên mái
Trở giấc thấy mình lạc giữa mênh mông

Người cho tôi đất để tôi đi
Cho đống gò tôi lên cao hơn mặt đất
Sông dẫn tôi đi bến dẫn tôi về
Cho cây trái để biết thế nào là vị ngọt

Tổ quốc ơi và tình nhân ơi
Trái tim in dấu của hai người
Và máu tôi là một dòng pha trộn
Từng ngày khôn lớn một đời tôi
3-7-2011

0 nhận xét:

Đăng nhận xét