Tình Về Giữa Đông

Giữa đông tháng bảy em đến
Tóc thả trôi theo mây bồng
Bờ vai gầy đan mộng ước
Dệt từng cánh thơ riêng ai

Em đến biển hát hồn nhiên
Mi khẻ chớp thoáng hẹn hò
Có sương rơi trên phố nhỏ
Người về đợi từ trăm năm

Em đến tình không nghi ngại
Hồn rất ngoan tay bối rối
Chín muồi lời nhớ yêu thương
Đêm về ướm nụ trên môi

Nắng rớt nhẹ len tóc rối
Tay gối mỏi hồn tinh khôi
Còn vọng lại tiếng ru mềm
Môi rất quen gọi hương biếc

Đông em đến tay ấm nồng
Mắt long lanh buổi trưa hồng
Đàn anh dạo tình thiên thu
Nghe mùa xuân về chín ngọt 

Tháng bảy tình về giữa đông
Sông hoá biển ươm mưa ngàn
Xóa những đợi chờ vạn dặm
Thắp một hạnh phúc nhỏ nhoi

0 nhận xét:

Đăng nhận xét