Viết cho anh Nguyễn Tăng Thức
Vắt từng giọt đàn cuối cùng. Anh cuộn mình vào âm thanh của một ngày quên lãng.
Tiếng hát anh trần trụi giữa trời xanh bao la. Trần trụi giữa bạn bè.Trần trụi chân dung mình.
Anh thả xuống cung rê thứ. Điệu buồn hoa hướng dương trong buổi chiều tà.
Chiều cong nhẹ theo dáng anh say khướt hòa cùng tiếng đàn liêu xiêu. Những nốt trầm rơi rơi trên dòng sông quê Trúc Lâm.
Vắt từng giọt đàn cuối cùng. Anh ôm cây đàn ghi ta bay lãng du chiều. Một buổi chiều thật bình yên…
Huế, 3 -8- 2011
Vắt từng giọt đàn cuối cùng. Anh cuộn mình vào âm thanh của một ngày quên lãng.
Tiếng hát anh trần trụi giữa trời xanh bao la. Trần trụi giữa bạn bè.Trần trụi chân dung mình.
Anh thả xuống cung rê thứ. Điệu buồn hoa hướng dương trong buổi chiều tà.
Chiều cong nhẹ theo dáng anh say khướt hòa cùng tiếng đàn liêu xiêu. Những nốt trầm rơi rơi trên dòng sông quê Trúc Lâm.
Vắt từng giọt đàn cuối cùng. Anh ôm cây đàn ghi ta bay lãng du chiều. Một buổi chiều thật bình yên…
Huế, 3 -8- 2011
NTT
0 nhận xét:
Đăng nhận xét