Dạ Lai Hương

Ta cuộn mình như gấu đêm trốn gió,
Sợ đông về mang giá lạnh bờ vai.
Mùi hương thoảng, ai ngang về đâu đó,
Dạ Lai Hương ơi! Mộng chút tàn phai.

Ta đã dấu thời gian sau khép cửa,
Người đi qua làm rơi rớt nắng vàng,
Len trong mắt màu thơ còn một nửa.
Dạ Lai Hương! Còn vương dẫu muộn màng ..

                  
Mượn tên Dạ Lai Hương để cám ơn người đã ghé ngang ..