THƠ HUỲNH VĂN DUNG


KHI TRỞ LẠI TRƯỜNG CŨ

về lại Huế anh ghé thăm trường cũ
ngôi trường xưa lấp lánh nắng ban mai
anh dừng lại nhìn trẻ thơ ngồi học
thoáng thấy em thanh thản đứng giảng bài

trường em dạy xưa kia anh đã học
giấc mơ đời rạo rực lửa phương Đông
sách vở thơm áo trắng cũng như lòng
cánh diều nhỏ bay giữa trời ước vọng

về lại Huế anh ghé thăm trường cũ
cổng trường xưa hàng phượng lá xanh mơ
anh lạc lõng như thú hoang xa núi
giữa sân trường tiếc nuối chuỗi ngày thơ

vài bạn nhỏ ngỡ ngàng nhìn anh đến
áo trắng hiền vẫy mực đẹp ngây ngô
đôi mắt nai ôm cặp dáng thiên thần
anh nhìn lại – ô hay mình đáng tội

bởi xa lắm tuổi thanh xuân cao ngạo
anh trở về kỷ niệm cũng phôi pha
bàn ghế xưa không còn dịp được ngồi
thử cầm bút tô xanh đời mình lại

về lại Huế anh ghé thăm trường cũ
gió sân trường thơm bụi nước bên sông
anh bỡ ngỡ giữa trăm ngàn tiếng động
vì từ lâu bút mực đã cạn dòng

anh trở lại mong được ngồi cuối lớp
đôi tay vòng theo bạn nhỏ trông lên
trước bảng lớp tay em đều nhịp thước
ấm lòng anh kẻ lang bạt tìm về

anh xin làm người tình si trước cổng
theo em về qua những ngõ phố xưa
có bướm trong hoa có tiếng đàn vọng
gợi lại giấc mơ đậm hương bốn mùa…

0 nhận xét:

Đăng nhận xét