HOÀNG HÔN NHỚ NẮNG
Nắng chiều chia nửa cho tôi
Một phương là tiếng môi cười vô thanh
Một phương là nỗi ngọn ngành
Âm vang ngày mới nắng hanh lối về
Ráng chiều nửa ngọn mân mê
Mai về dầu có phương quê đợi chờ
Tôi chia nửa nắng cho người
Hơ tình cho ấm một thời rét băng
Tôi chia tôi chút nắng tàn
Một ngày xa bước chân nàng mù khơi
Nắng chiều chia hết cho tôi
Ngày mai nữa lại chờ người ấy chăng?
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
0 nhận xét:
Đăng nhận xét