THƠ HOÀNG LỘC

tống khúc

mừng em về chỗ-không-còn
tình, như sợi chỉ treo chuông - đứt rồi
đã không níu nổi tay người
thì gan liều có bằng trời, cũng khinh

mừng em về với riêng mình
dường như cái nghĩa cái tình - ngang nhau
cầm bằng sả một đường dao
vết thương chờ đến kiếp sau, lại lành

chút gì thơ dại trong anh
mừng em lòng vẫn không đành, nhỏ ơi...

0 nhận xét:

Đăng nhận xét