THƠ ĐÔNG HÀ


MUỘN QUÁ MẤT RỒI

Muộn quá mất rồi
thôi về lại
em gửi lại anh đôi mắt rất buồn
dù khô cạn không gọi là khóc nữa
cũng như tình không thể xanh thêm

Muộn quá mất rồi
thôi hò hẹn
em gửi về anh như nụ hôn đầu
cái vụng dại không còn đâu nữa
nhưng vẫn thật thà một nỗi rưng rưng

Muộn quá mất rồi
thôi chờ đợi

Mà sao em vẫn ngóng bên thềm...

0 nhận xét:

Đăng nhận xét