THÁNG BA VÀNG NẮNG


Nắng tháng ba vàng thêm bờ tóc nhuộm
Những cung đường loang lổ dấu chân chim
Con suối cạn đau lòng mây trắng lắm!
Áo nâu sồng treo vạt lá nghiêng nghiêng.

Nắng tháng ba vắt trên cành hoa phượng
Khúc chia lìa không kịp cánh tay đưa.
Nên chớp mắt, cuộc tình cơn mộng ảo
Em lên đồi, tắm gội nắng mùa xưa.

Nắng tháng ba, môi em hồng mấy thưở.
Buổi trưa về, chiều gió lộng xôn xao?
Thôi sớm muộn mảnh tình kia cũng vỡ.
Tôi lại về đối ẩm với trăng sao.

Nắng tháng ba cánh rừng tôi bén lửa
Đêm mịt mùng khơi dậy chút tàn tro.
Rồi em lại về bên tôi lần nữa,
Thêm một lần day dứt trái tim khô.

Nắng tháng ba, tiễn mùa xuân héo muộn
Tóc xanh phai, thương nhớ cũng hoe vàng.
Sông núi nhuộm tình tôi màu tiễn biệt
Nên một đời mây trắng vẫn đi hoang.

BÙI NGỌC THÀNH

0 nhận xét:

Đăng nhận xét