TRÒ CHUYỆN VỚI TRÁI TIM TRƯỚC KHI MỔ

Trái tim :Khi sinh ra ta đã tật nguyền,nương nhờ sự sống của
ngươi. Chứng kiến biết bao điều nhiêu khê bí ẩn của cuộc đời ngươi.Cảm ơn ngươi,chưa một lần giận dỗi.
Ta cũng cảm ơn ngươi đã thỏa hiệp vì ta khi ta mới ra đời.Sự tật nguyền của ngươi đã che dấu cho sự hư hỏng của ta.Từ tấm bé ta rất hồi hộp khi nghe tiếng trống ở đình làng .Khó chịu với đám đông,dị ứng những lời hoan hô chúc tụng .Năm lên sáu tuổi ta đã buồn chết đi được khi người bạn gái tình cờ nghỉ học và ta thích nhìn cô giáo suốt ngày và suốt thời thơ ấu ta thích ngủ trong vòng tay của mẹ
Người rất kính trọng và tôn thờ phụ nữ ?

Vì họ là mẹ ta,vợ ta,người yêu ta,con gái ta,bạn bè ta.Ta ghét bọn đàn ông coi phụ nữ là phương tiện và luôn có manh tâm.Những điều ta nói,những việc ta làm nhà ngươi đều biết vì ngươi ở trong tâm can ta
Cả cuộc đời ta theo ngươi ba chìm bảy nổi.Trái tim ta bị tật nguyền bẩm sinh hơi chếch về bên phải .Ta đã từng đau đớn khi người đau đớn vì thất tình .
Ta đã từng hân hoan khi ngươi hân hoan vì được yêu .Ta đã có hằng vạn ngày đau thương,hằng bao đêm thức trắng. Từng khóc,từng cười,từng tuyệt vọng,từng hạnh phúc cùng ngươi .Một phút đập bảy mươi lần... Sáu mươi ba năm ta đã cùng ngươi đập vô hồi kỳ trận theo nhịp thở nhanh chậm của ngươi.Cũng may nhà ngươi chưa chơi trò vừa-cười-vừa-thở của mấy vị thiền sư vô công rỗi nghề.Tiền rừng bạc bể là xương máu của nhân dân.Chúng vừa cười vừa thở vừa ca vừa hát Cùng mấy ông sư gọi là hành thiện bắt nhịp bằng tiếng mỏ cô hồn .Bao nhiêu người không có cơm ăn thở không ra hơi làm răng cười nổi .Theo kinh nghiệm của ta trong nỗi buồn ta cùng ngươi từng gặp Tiếng khóc thường làm máu chạy đều hơn . Những lúc như thế ta thấy ngươi cười mà ta thì đang muốn khóc

Ta với ngươi đồng hội đồng thuyềnTrái tim ngươi dù có bị khiếm khuyết nhưng với ta vô cùng hoàn hảo và tuyệt vời.Đã chung thủy với nhau bao nhiêu nămTa có bao nhiêu điều xấu xa ngươi đều che dấuCó vài điều tạm gọi là tốt đẹp ngươi lại phơi bày.Ngươi giúp ta nhìn rõ tình bạn,tình yêu mà lý trí nhiều khi bất lựcNgười đã tặng cho ta một điều qúy báu nhất trên đời : Tình bằng hữuThường xuyên nhắc nhở ta lánh xa lòng đố kỵTa lầm lẫn ngươi sẵn sàng bổ khuyếtTa trái tính ngươi vẫn chìu chuộngKhông giận hờn khi ta chệch lốiTrái tim bao dung của người chỉ ghét duy nhất một điều :Sự phản bộiNgươi vẫn không ngừng nhắc nhở ta từng giây từng phút:Tình yêuTình yêu là tất cảTa làm theo lời ngươi không một chút do dự và qủa nhiên đời bổng hóa xanh tươi
Có một quảng đời tuổi trẻ ta cãi lời ngươi .Từ biệt người yêu,bạn bè để đi làm một ngươi yêu nước Vô cùng chân thật và ngây thơ.Ngươi vẫn chìu chuộng ta những năm tháng nằm gai nếm mật .Không một chút nhíu mày khi ta làm một thằng đốt sách năm 197
Bởi ta biết có một ngày ngươi trở lại chính ngươi.Đó là ngày ta thật sự hân hoan,Ta sống thật mãnh liệt với một trái tim hoàn toàn lành lặn
Đó cũng là lúc ta đọc bài thơ người đàn ông yêu nước mình mà cười ra nước mắt .Khi lòng yêu nước là đặc quyền của bọn mãi quốc cầu vinh .Thôi bỏ cái chuyện ai cũng biết mà không biết ấy đi như ông bạn già lẩm cẩm ở Vĩ Dạ.Hôm qua hắn là người đi thăm ngươi sớm nhất .Ta thấy một giọt nước mắt trong veo phía sau con mắt Đạt MaTa vô cùng cảm động.
Nè,ta hỏi nhỏ ngươiNếu ta và ngươi không còn gặp nhau nữa
ngươi ơi khuyên ta làm gì?

Để- gió- cuốn- đi
Còn ngươi ...
Khắc lên trái tim tật nguyền của ta hai chữ Tình Yêu

Và hóa thạch

NGUYỄN MIÊN THẢO
(Phòng 103 Bệnh viện Tim TW Huế,1g – 4g sáng ngày 09.6.2008)

0 nhận xét:

Đăng nhận xét