* để tạ ơn bàn tay ấy…
em một thuở lỡ lầm ai, đã uổng
hồn dung nhan vết xước vẫn không lành
ta một thuở cũng lầm ai, đã hỏng
cuối đời tình tàn tệ một thân danh
em biết khóc bài thơ ta tống tiễn
người đi xa – người ấy sẽ không còn
ta không muốn ta hoài thương kỷ niệm
để em dần phai nhạt vết son thơm
ta có phải bên đời em sớm tối ?
mỗi nặng lòng đã biết sớt chia nhau
nếu hạnh phúc chỉ là điều may rủi
thì trăm năm không thể tránh cơ cầu
con suối có thành sông, chưa biết được
chỉ nghe dòng mát lạnh chảy về xuôi
và có cả tấm lòng em dịu ngọt
gửi âm thầm xin dỗ nhánh sông trôi…
6-2010
6-2010
HL
0 nhận xét:
Đăng nhận xét