GIỮA RỪNG - ĐỨC PHỖ



Sống giữa rừng nên thương tiếng chim
hót trong veo,vút chẳng chạm đời.
Đâu giống tháng ngày chen đô hội
Đêm nằm thốn nhớ những thiên kim!

Sống với rừng ắt thương tiếng chim
người nguôi xa nhẹ hẩng tấm lòng.
Vướng chút bụi hồng còn tâm vọng
huống hồ đăm lụy bả hư danh.

Người ví vô rừng cho hiu quạnh
một mình sống khổ thấy vui vui.
Mấy đứa mồm thơm lời phủ dụ
Điêu ngoa chơi trội bãi đua tranh.

Ở đây tờ lịch chẳng thèm rơi
ngày rất dài và đêm chơi vơi.
Thời gian đứng sững cờ không gió
bốn bề giãn giãn một thiên cơ.

Đôi khi ngất ngất hương bè bạn
ngồi gõ câu thơ nhịp nhịp bời.
Bất sá cũng buồn khi thất thổ
mắt nhòa men tịnh thấy thương đời.

Sống giữa rừng vui với tiếng chim
rất đỡ thèm giọng ngọt môi êm.
Mai kia thân mục còn chi phận
mấy nhánh tình xin một nhánh em.

NĐP

0 nhận xét:

Đăng nhận xét