Anh bước khẻ vào hồn tôi để trống
Dệt câu tình như thuở tóc còn xanh
Anh chất ngất làm môi tôi bối rối
Có phải người là một thoáng trong mơ
Anh mở cửa mời tôi vào vỏ ốc
Lót vần thơ trải cát cho tôi nằm
Bàn tay tôi ôm cả lòng biển rộng
Và đêm về nghe sóng vỗ trùng khơi
Tôi đã ước anh làm cơn gió thỏang
Để ru mây tôi phiêu lãng bên trời
Tôi cũng ước anh làm con sóng nhỏ
Trên cát mềm sóng hôn cả bờ tôi
Nhưng mưa đến làm tim tôi chật chội
Nghe cõi lòng lạnh gía cuộn mình riêng
Anh khép kín hay hoài nghi chôn dấu
Tôi lạc loài cúi mặt một màu phai
0 nhận xét:
Đăng nhận xét