Anh cõng nỗi buôn chạy loanh quanh
giữa thành phố vì em anh đến
Ngày đầu năm mặt trời hâm tiết lạnh
như thương tình kẻ mãi lạc mầm xanh!
Hãy xem như một bặn dừng chân
dẫu khi anh đến nhà em kín cổng
Đường vạn nẻo anh ngu ngơ lạ lẫm
tội tấm lòng cơ khổ trót cưu mang...
Muốn bắt chước em làm kẻ bạc tình
ngặt trái tim một bề chung nhất
Giá anh biết trở lòng khi cách biệt
thì cơ cầu trăm chước cũng khoanh tay!
Từ thành phố em sắc áo hương bay
lồng lộng giữa một trời oan trái
Tên đồ tể lắm khi còn nghĩ lại
huống hồ tình ! Nguyên ủy chỉ bao dung
Anh sẽ trở vể bằng chiếc xe không
mà hồn chở biết bao điều không tưởng
Em có tiếc chút tình còn đọng
khi trong nhau tờ mộng đã hoang đường ...
ĐP
0 nhận xét:
Đăng nhận xét