Chẳng có chiều nào em cho anh
Môi thơm ghé xuống nụ hôn trầm
Tay đan mộng mị quanh tình nhớ
Mắt gọi mắt về nơi phố xanh…
Chẳng có chiều nào em nhắn tin
Yêu nhau đến chết cũng đi tìm
Lòng ai da diết vin da diết
Ngực cứ căng tròn đêm tháng giêng!
Chẳng có chiều nào em cho anh
Về nơi trú ngụ, tóc đang huyền
Mình như đôi sẻ khi trời rét
Khép nép vào nhau để ấm êm !
Chẳng có chiều nào em nhớ anh
Như anh phát sốt thuở trông tìm
Một ngôi sao thật bình yên ấy
Sao của lòng anh –sao của em !
Chẳng có chiều nào không tiếc thương
Bàn tay năm ngón búp măng mềm
Đã xa xôi quá làm sao níu
Hạnh phúc đang xòe em của anh ?
Trần Dzạ Lữ
( SaiGòn tháng 7 năm 2011 )
Môi thơm ghé xuống nụ hôn trầm
Tay đan mộng mị quanh tình nhớ
Mắt gọi mắt về nơi phố xanh…
Chẳng có chiều nào em nhắn tin
Yêu nhau đến chết cũng đi tìm
Lòng ai da diết vin da diết
Ngực cứ căng tròn đêm tháng giêng!
Chẳng có chiều nào em cho anh
Về nơi trú ngụ, tóc đang huyền
Mình như đôi sẻ khi trời rét
Khép nép vào nhau để ấm êm !
Chẳng có chiều nào em nhớ anh
Như anh phát sốt thuở trông tìm
Một ngôi sao thật bình yên ấy
Sao của lòng anh –sao của em !
Chẳng có chiều nào không tiếc thương
Bàn tay năm ngón búp măng mềm
Đã xa xôi quá làm sao níu
Hạnh phúc đang xòe em của anh ?
Trần Dzạ Lữ
( SaiGòn tháng 7 năm 2011 )
0 nhận xét:
Đăng nhận xét