THĂM ĐỒNG - PHAN LỆ DUNG

Tôi,cô bé tuổi mười lăm,
mang sau lưng cánh đồng,
ngẩn ngơ đi vào phố,
chưa quên
buổi chiều
nhặt nhạnh mãi hoàng hôn.
Thuở ấy,cánh đồng thơm.
Gió mùa thu thổi thấp sà trên mặt ruộng.
Đàn cò trắng bay lên
cuốn cả đồng vàngvào đôi cánh.
Tôi nhặt lúa khô
Bon trẻ đốt rạ
Lũ chuột đồng cay mắt
Mấy con châu chấu nóng chân nhảy bần bật
Đàn vịt chiều lạch bạch dưới chân mương.
Buổi chiều se lạnh
Mẹ gặt lúa vàng.

Giờ đây, trên cánh đồng,
Tôi như đứa trẻ lạc mẹ
ngẩn ngơ đi giữa chiều vàng
Lòng xao xác nhớ.

Giờ đây,trên cánh đồng
mây trắng
Hoa cỏ đắng lăn tăn nở trắng bờ đê,
Có con chim
ngơ ngác
đi tìm hạt nắng cuối mùa.
Còn tôi
tìm mãi...
...chiều tà.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét