TIA NẮNG - HẠC THÀNH HOA



1. người đàn bà đã có chồng con
mà trái tim còn hừng hực lửa
nàng có cái nhìn của trăng nụ cười của gió và tiếng hót chim khuyên
người đan bà như cụm mây đen
che khuất một khoảng trời xanh thao thức...

2. rồi một ngày chàng bỗng giật mình thảng thốt
có cơn gió lạ vừa thổi qua vùng yên tĩnh của tâm hồn
trái tim bất ngờ đổi nhịp
thảng thốt nhìn quanh
tất cả đều trẻ lại
tất cả đều đáng yêu
những đóa hồng đang hôn ngọn gió...
chàng mơ hồ nghe tiếng sấm vọng từ xa
báo trước một mùa giông bão...

trong chiếc lưới vô hình thật êm thật êm...
cô dơn và yếu đuối
chàng giãy giụa
không ai có thể giúp được chàng
không ai có thể giúp chàng đăm săn đến xứ mặt trời
đang lún dần lún dần xuống vùng sáp nhão

3. có tia nắng qua lỗ thủng mái nhà
vạch một lằn ranh
cắt đi những ý nghĩ điên cuồng tội lỗi
chàng gom hết sức tàn
đẩy người đàn bà ra khỏi tim mình
như bứng một trái núi
một mình đớn đau
một mình vật vã
và khi ngọn núi đã ra khỏi trái tim
một khoảng trống êm đềm và nhức nhối

H T H

0 nhận xét:

Đăng nhận xét