CHIỀU - PHAN LỆ DUNG

Trời trở lạnh.
Sao chiều còn vương nắng.
Phía đồi kia hàng thông xòe lá
Như những cánh tay mùa thu khoác áo bạc
Nắng ngửi mùi khói quen.
Người thợ rừng lui hui bếp lửa.
Lẩn thẩn.Tôi đi.Cỏ phủ vàng mộ chí.
Đất ngẩn ngơ.
Trời ngẩn ngơ.
Chiều tan vào lá.

Ngoài kia gió chíu chít mang hơi lạnh về phố
Trời sắp vào đông.
Tôi ngỗn ngang lòng.

Mấy con chim nhạn lớ ngớ lượn vòng trên không .
Dương như
chúng có điều chi
vương vấn.

0 nhận xét:

Đăng nhận xét