Biển - tuổi bốn mươi
Một ngày mặt trời lên
ta thức dậy muộn
bên ô cửa
con chim chào mào hót lảnh lót
bay thẳng vút lên cao
tiếng hót khua động
như gõ vào ô cửa
tuổi bốn mươi
bên trời ngủ muộn
len từ đâu thật xa
mơ hồ một nỗi ầm vang
Ta chậm rãi bước về bên ấy
có hàng thông xanh màu cũ kỹ
giữa bến cát bờ hoang vắng
nhìn trùng khơi ngút ngát
những con thuyền giao động biển mênh mang
những tháng năm lũ lượt sóng bạt ngàn
những đêm trắng ngày xanh hạnh phúc
những có không người qua hư thực
những buồn vui được mất một đời
những tình tôi cho và hóa trùng khơi
Bốn mươi năm ảo mộng cuộc đời
thân phận người theo từng cơn sóng
Một ngày mặt trời lên
ta thức dậy muộn
bên ô cửa
con chim chào mào hót lảnh lót
bay thẳng vút lên cao
tiếng hót khua động
như gõ vào ô cửa
tuổi bốn mươi
bên trời ngủ muộn
len từ đâu thật xa
mơ hồ một nỗi ầm vang
Ta chậm rãi bước về bên ấy
có hàng thông xanh màu cũ kỹ
giữa bến cát bờ hoang vắng
nhìn trùng khơi ngút ngát
những con thuyền giao động biển mênh mang
những tháng năm lũ lượt sóng bạt ngàn
những đêm trắng ngày xanh hạnh phúc
những có không người qua hư thực
những buồn vui được mất một đời
những tình tôi cho và hóa trùng khơi
Bốn mươi năm ảo mộng cuộc đời
thân phận người theo từng cơn sóng
Trắng vỗ bờ tan mãi xa khơi
Ta ơi
đứng lên giữa ngày xế muộn
dưới kia biển tràn bờ lênh láng
ta và con sóng
thời gian.
VÔ BIÊN
Ta ơi
đứng lên giữa ngày xế muộn
dưới kia biển tràn bờ lênh láng
ta và con sóng
thời gian.
VÔ BIÊN
0 nhận xét:
Đăng nhận xét