Ngậm ngùi
30 năm
mà như mới hôm qua
bao nhiêu nuối tiếc.
Anh nồng nàn
gần gũi
anh xa xôi.
như cây lá ngoài vườn bàng bạc gió
như vệt nắng trôi trên tấm voang mỏng mảnh buổi chiều
như nỗi nhớ mùa đông tạt vào góc phố lạnh.
Anh ấp ủ tôi bằng ngọn nến hình nhật nguyệt
bằng cây lúa dậy thì hoa
bằng con đường về nhà thổn thức chiều chủ nhật.
Và cứ thế
mưa rơi
áo nâu qua phố vội vàng.
Và cứ thế
bữa rượu chiều
bước chân lẫn vào cây cỏ
mờ mịt đường về.
Và cứ thế
cánh đồng mênh mang
mùa đông sám hối trên cây mù ù
nhả khói bạc màu.
Có điều tôi biết nơi cánh đồng kia anh cất giữ một cánh hoa đồng nội
dịu dàng, trắng trong
tháng năm đi
ngậm ngùi.
Nắng thả tơ trời về phương vời vợi nhớ
tôi
nhặt buổi chiều.
mà như mới hôm qua
bao nhiêu nuối tiếc.
Anh nồng nàn
gần gũi
anh xa xôi.
như cây lá ngoài vườn bàng bạc gió
như vệt nắng trôi trên tấm voang mỏng mảnh buổi chiều
như nỗi nhớ mùa đông tạt vào góc phố lạnh.
Anh ấp ủ tôi bằng ngọn nến hình nhật nguyệt
bằng cây lúa dậy thì hoa
bằng con đường về nhà thổn thức chiều chủ nhật.
Và cứ thế
mưa rơi
áo nâu qua phố vội vàng.
Và cứ thế
bữa rượu chiều
bước chân lẫn vào cây cỏ
mờ mịt đường về.
Và cứ thế
cánh đồng mênh mang
mùa đông sám hối trên cây mù ù
nhả khói bạc màu.
Có điều tôi biết nơi cánh đồng kia anh cất giữ một cánh hoa đồng nội
dịu dàng, trắng trong
tháng năm đi
ngậm ngùi.
Nắng thả tơ trời về phương vời vợi nhớ
tôi
nhặt buổi chiều.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét