O về, Huế chít khăn tang,
Nỗi đau mất mạ ngút ngàn, Huế ơi!
Lệ tràn lụt ngạn Hương Giang,
Tiễn đưa lần cuối bàng hoàng, xót xa.
Nỗi đau mất mạ ngút ngàn, Huế ơi!
Lệ tràn lụt ngạn Hương Giang,
Tiễn đưa lần cuối bàng hoàng, xót xa.
Xuân ni, Huế vắng mạ rồi,
Mưa Xuân ủ rũ, mây trôi không nhà.
Mai vàng thiếu mạ chơ vơ,
Ngậm ngùi, lặng lẽ Huế chờ bóng ai?
Mùi hương bồ kết bên song,
Chừ ai xoả tóc mà mong gió về!
Lời ru mạ vọng trong mơ,
Trở mình Huế bỗng bơ vơ, mô rồi?
Mạ ơi! Mạ vẫn trong thơ,
Huế thương, Huế mãi mộng mơ nhớ người.
Riêng O cắn một góc trời,
Ngậm trong nỗi đắng, rối bời Huế xa.
O, Lê Thuý Vinh, đã quyến rũ tôi từ những bức tranh tím Huế, từ sự kín đáo rất Huế của O ngay từ khi chưa gặp mặt. Khi gặp O rồi, cái nhẹ nhàng tử tế, thân tình nghệ sĩ của O và Mệ Bửu Tịnh càng ghi đậm trong tôi. Tôi lại cảm xúc khi nghĩ đến O, để một đứa con tinh thần Huế lại ra đời riêng cho O. Xin chia buồn cùng O, Mệ và gia đình.
0 nhận xét:
Đăng nhận xét