Nguyệt Khuyết




Ta sàng cả thế giới
Để tìm một tình yêu
Ta mò khắp nhân gian
Người tâm giao biền biệt

Em qua rất tình cờ
Nụ hôn trao choáng ngợp
Dường như là cổ tích
Đợi chờ từ trăm năm

Rồi áo mỏng qua cầu
Em làm ngơ xa lạ
Vướng sầu trên nét bút
Ta vẽ ngoằn ngèo đau

Em về trong nước mắt
Ta mở lòng từ bi
Tôn thờ em ngọc nữ
Xoá dấu tròn hoài nghi

Em lại bỏ ta đi
Rơi nụ cười vỡ nát
Ta nhặt lên vết chém
Ngắm nhìn cùng trăng sao

Ngỡ em về gối mộng
Ta vội vã nâng niu
Em theo chân nguyệt khuyết
Ta thèm thuồng thứ tha ..

0 nhận xét:

Đăng nhận xét