CHIỀU MƯA UỐNG RƯỢU - HỒ NGẠC NGỮ

Chiều mưa uống rượu

¤ Tặng Nguyễn Lương Vỵ, Võ Chân Cửu, Chu Ngạn Thư, Hải Thụy


Ta vốn cả đời không mê rượu
Nhưng chiều nay lại gặp bạn hiền
Những khung trời lạ về chung đủ
Không uống, đâu còn nghĩa anh em

Bạn ở một mình nam nước Mỹ
Tóc râu dày nỗi bụi đường chen
Quê nhà có người em ngây dại
Đêm đêm cười với bóng trăng điên

Bạn lánh vào rừng sâu núi thẳm
Câu thơ xưa thấm lạnh đêm huyền
Nghe tiếng voi gầm trong xóm vắng
Mịt mờ núi Tượng thuở hoa niên

Bạn giữ tập thơ nhiều mối mọt
Giấy vàng chữ nghĩa cũng vàng thêm
Thơ không sống nổi thời cơm áo
Ngậm kín lòng riêng trước thân quen

Bạn lại chơi chiêu giang hồ tửu
Rượu DakNông mang cả chai nguyên
Muốn đem hương núi hòa hương biển
Ngửa mặt cười say giấc mộng chìm

Ta vốn lưu đày thân đất trích
Mưa chiều thấm lạnh nỗi niềm riêng
May đời còn bạn, còn chung rượu
Còn chút tình xưa với bóng em

Hồ Ngạc Ngữ
30.05.2013

0 nhận xét:

Đăng nhận xét