khi đã hết những lời anh muốn nói
thở dài – nghe như một nỗi cam lòng
em cũng hết những gì cần trao gửi
tình cuối ngày không tránh nổi hoàng hôn
khi em biết những gì em chối bỏ
là khi đời ta đã chẳng còn nhau
khi em cứ nợ nần ai, muốn trả
là em đành lỗi hẹn với muôn sau
em sá kể những cảnh tình ly biệt
tưởng trăm năm vẫn tóc xoả vai mềm
nên cho dẫu cả đời anh đứng khóc
cũng không hề có được một-ngày-em
7-10
HL
7-10
HL
0 nhận xét:
Đăng nhận xét