Tình Rơi


Anh thoáng đến cho hồn tôi ngây dại
Thả tình rơi nhuộm tím cả hoang chiều
Ôi đôi mắt anh ngàn khơi biển động
Đốt vàng thu nhốt một kẻ đa tình 

Bàn tay anh như loài rong ngải biển
Quấn vào đêm ru một giấc nghê thường
Tình cuồng trôi trên ngực đời nghiệt ngã
Thắp hương yêu chín cả nét son nồng

Anh đã đến trùng trùng xô sóng vỗ
Cuốn trôi đi một dãi cát si khờ
Lời buông lơi theo ngày không về lại
Dã tràng hoài ngơ ngẩn vọng bờ xa

Bởi yêu anh nên dài tay mộng ảo
Để nhạt nhòa héo úa đọng bờ mi
Dù môi phai một đời tôi vương đợi
Vẽ lưới hồng vớt lại chút tình rơi

0 nhận xét:

Đăng nhận xét