Chiều xuống lạnh làm không gian chùng tím
Trong cõi mờ bất chợt ánh mắt em
Như lốc xoáy vào chuỗi ngày lắng đọng
Ôi nét u hoài khuấy động chiều mơ
Em đứng đó đôi mắt buồn xa vắng
Tựa áng mây trời che khuất chiều xuân
Rót nụ cười mong manh sao mời gọi
Thoáng gợn trong hồn ướm nhẹ vần thơ
Qua đáy cốc hình em mờ ẩn hiện
Bỗng chốc mơ hồ bỗng chốc loãng tan
Môi mắt đó dường như vào giấc mộng
Có phải túy mềm say khướt xuyên tâm ?
0 nhận xét:
Đăng nhận xét