Mưa Sài Gòn

Mưa Sài Gòn reo hoài nổi nhớ
Chiều bên em dáng nhỏ tóc huyền
Trưng Vương xưa ngập đường áo trắng
Đón em về khép nép trong mưa 

Mưa Sài Gòn hôn bờ tóc xỏa
Anh ước mình là hạt nhỏ bay bay
Đậu trên tóc ngây mùi hương đồng nội
Để anh về ôm gối mộng mông lung

Đường Bỉnh Khiêm lá me giăng kín
Lót chân mềm lối nhỏ em qua
Mơ đôi mắt em là ngân hà kỳ diệu
Nhốt hồn anh chết đuối giữa đôi giòng

Mưa Sài Gòn ơi mưa Sài Gòn
Bước chân về tìm hàng me đổ
Có còn không hai hàng cây yên đứng
Bóng chiều .. anh thảng thốt gọi tên

Sài Gòn đã xa .. mưa còn phai dấu
Vạt nắng hanh vàng héo úa mi xanh
Con đường dài giờ như định mệnh
Lá ngậm ngùi .. giọt nắng mong manh ..

0 nhận xét:

Đăng nhận xét