Dấu Lặng

Ngày tháng xa nhau trong lời đắng
Còn đây dấu lặng tiếng thời gian
Mây trôi bốn hướng rồi tan loãng
Tình cũng xa rồi … mãi rời xa! 

Em đi tiếc nuối mang phiền muộn
Nương theo mây biếc gọi mưa ngàn
Còn anh ở lại ưu tư mỏi
Tìm lãng quên vào nốt nhạc vui

Mưa đầu mùa không ươm tình đợi
Ướt đẫm hồn thơ … vọng xa xăm
Nụ hoa xuân thắp tình anh vội
Để em về dấu tóc vào đêm

Có phải chăng tình xa … tình lặng?
Gió không về thổi mát hè hanh
Có khi nào tình xa … miên viễn
Để cung đàn dạo khúc bình yên …

0 nhận xét:

Đăng nhận xét