Qui Nhơn

Xin một lần đưa em qua biển Qui Nhơn
Trùng khơi mênh mông sóng biếc vỗ về
Hàng thông nghiêng soi bờ cát xoải
Tượng Quang Trung lẩm liệt hướng biển đông 

Em có thấy núi trầm mình ra biển
Thân trải dài ấp ủ gềnh ráng mộng mơ
Hàn Mặc Tử ẩn mình nghe đêm thở
Trăng ngã vàng thao thức nguồn thơ

Em có biết và có bao giờ em hỏi
Tháp đôi hùng vĩ lúc ban sơ
Em có ngân nga câu bài chòi muôn thuở
Múa điệu quyền gia tộc An Nhơn

Xin một lần dìu em xuống con thuyền nhỏ
Xuôi thủy triều trên đầm Thị Nại hoàng hôn
Nghe tiếng hò kéo lưới hò ơi
Hương biển mặn thơm nồng đôi má

Qui Nhơn đó, theo em từng ngày tháng
Những bước đời chập chững trên thân dừa cong
Suối Tiên róc rách còn vang mãi
Ghi dấu em vào ước mộng ngày xanh

0 nhận xét:

Đăng nhận xét