Quỳnh Khuya

Giọt nước rơi thấm bờ vai lạnh
Ta nhớ người phương đó xa xôi
Người ơi! thu đã về bên nớ
Nhặt lá vàng có nhớ mông lung? 

Bên ni xuân đến tình ươm vội
Theo ngàn mây gió gởi bên tê
Ướp trong hương thỏang chiều lay gọi
Cánh quỳnh nở muộn giữa canh khuya

Hình như có tiếng về .. thao thức
Ta chờ hạt nắng ướm mùa xuân
Người ơi có vọng đêm về lại
Hong vì sao sáng .. hứng sương mai?

Giọt nồng đan chặt trên từng ngón
Ve vuốt nửa đời của chiều phai
Ta tìm trong bóng .. hồn thơ đọng
Ru chút tàn đông .. tiễn ngày dài ..

0 nhận xét:

Đăng nhận xét