NGÀY MƯA GƯƠNG MẶT ƯỚT NHOÈ - NGUYỄN THỊ ANH ĐÀO





Lúa cạn đồng sâu
Sạp đổ
Ngột ngạt
Nước mưa
Chan nước mắt
Đợi từng hạt nắng để thóc quẫy mình
Hong khô thành gạo trắng

Tôi bì bõm giữa những đám ruộng ngã rạp trong mưa
Người nông dân nhìn tôi ái ngại
Hụp lặn
Ngăn cản
Mưa vẫn rơi
Ngoài dự báo của con người

Gương mặt người nông dân nhạt mưa
Thấp thoáng ruộng sâu ruộng cạn
Trời hừng hực giông rồi mưa kéo rê ngày tháng
Không ai ngồi thương vay với trời cao
Dành lấy một ngày tạnh ráo

Ngày mưa tôi trở về chân ruộng thóc đang nẩy mầm
Không có nắng
Hạt lép hạt đầy chen chân
Xếp vào một góc tường nhà
ẩm mục

đã hàng trăm năm
hàng triệu hạt thóc nẩy mầm mang theo sự sống
con người hồi sinh

tôi trở về một buổi chiều phướt núi
mưa trắng xiên trời
mong được chút nắng vàng rơi xuống
tỉ mẫn
hào hoa!

nhưng đám mây đen vừa kéo về tụ hội
ngày mai nước sẽ ngập đồng
ơi lúa
lưng lại còng gánh nặng giọt mồ hôi.

ĐN 24/9/2011
N.T.A.Đ

0 nhận xét:

Đăng nhận xét