Có một lần về thăm thôn xóm nhỏ
Bước chân bồn chồn nao nức vu vơ
Con đường cũ quanh co đầy kỷ niệm
Lối đi mòn chen chúc mái tôn thô
Có một lần qua mái trường thuở ấy
Mái ngói đầy rêu phủ xanh âm u
Sân trường xưa giờ thành nơi nghỉ mát
Bỗng bồi hồi máu lệ đổ trên mi
Có một lần nhìn trong mắt ngây ngô
Nghe xao xuyến một nổi buồn vời vợi
Em thôi học vì miếng cơm manh áo
Chế độ nào đã cướp mất tuổi thơ
Có một lần chị mông lung xa vắng
Đến bao giờ đời thôi hết điêu linh
Cho sông nhỏ trôi một dòng êm ái
Cho người về xây đắp mộng tương lai
Có một lần ngập ngừng tôi đã hỏi
Quê thanh bình sao mắt mẹ chẳng vui
Mẹ lắc đầu tự do còn xa lắm
Cha ngậm ngùi ánh mắt dõi xa xăm
Có một lần và một lần dạo đó
Quê hương tôi nghe mất mát lạc loài
Xin tạ từ và hẹn ngày trở lại
Đem nhân quyền về tô thắm muôn nơi
0 nhận xét:
Đăng nhận xét