Không một tiếng ve
chẳng màu phượng thắm
mùa hè quanh đây
chỉ có nắng hông,chỉ có nắng hồng thôi
giữa mỗi sớm mai bước ra đầu phố
Bolsa,tên lạ ,chợt quen dần
(chỉ nhờ có em, nhờ có em thôi)
tôi đã tìm được
ân sủng ngọt ngào
từ môi duyên của chị
nụ tình của anh
rượu nồng bằng hữu
và bàn tay em dài sợi ân cần
tôi đã tìm được
những sáng cà phê những chiều hẹn rượu
những đêm dài chợt ngắn
chuyện đùa chuyện thật ,hồ như
và lá vẫn thở bình thường
trên giàn bông giấy
nhà chị nhà anh rộn ràng ơn ngãi
(chỉ nhờ có em,nhờ có em thôi)
tôi đã tìm được
không gian hiện nguyên hình
một thành phố cũ
nơi che chắn tôi bằng ngày lênh đênh
bằng đêm giấu mặt
bằng cuộc áo cơm không nuôi nổi thân mình
(chỉ nhờ có em,nhờ có em thôi
tôi mới hiểu
Sài Gòn - Bolsa hai phía, một ân tình
tôi đã tìm được
giữa Bolsa nụ cười nguyên xuân
nỗi buồn trừ tịch
lời ngọt của ngày chén đắng của đêm
để nhớ Sài Gòn
thời áo hoa guốc mộc
và nhớ quê nghèo
khoanh bầu Mẹ cắt nấu canh...
tôi vẫn mang dòng máu tha phương
nhưng chẳng mang chi
tính toan cầu thực
(chỉ nhờ có em,nhờ có em thôi)
mà đời lành lặn
giữa bước phong trần
gió máy hanh hao
ĐỨC PHỔ
0 nhận xét:
Đăng nhận xét