THƠ ĐÔNG HÀ

cho đáng đời

Ừ thì tại giống đa tình
thấy ai đứt ruột cũng thình lình đau
thấy ai rớt đáy sông sâu
mình đem thắp lửa bắc cầu tùm lum

nên chi buồn ở sau lưng
chạy quanh chạy quẩn quá chừng vô duyên
vô duyên cho tới mạn thuyền
vỗ ba bảy nhịp ra thuyền quyên luôn

nên chi không giận không hờn
tại mình đứt ruột bỏ luôn người tình
vội vàng theo cõi u minh
làm sao biết
ai thả tinh tỉnh tình...

0 nhận xét:

Đăng nhận xét